Hãy Ngẩng Đầu Mà Đi

 


"Bạn nghĩ mà xem, làm bánh xong còn phải chờ đập thêm trứng gà bỏ thêm rau củ rồi nướng lại một lần nữa, ít nhất cũng phải mất thêm 5 phút.

Muốn ăn một tô mì ăn liền còn phải chờ nước sôi, sau đó đun thêm 3 phút nữa.

Ăn một bữa cơm cũng phải chờ đến tốn sức như vậy, huống chi là chờ một người đến yêu bạn chứ.

Vậy nên người mà bạn thích cuối cùng cũng sẽ có một ngày tìm đến bạn thôi, chẳng qua là họ sẽ đi chậm một chút, đừng nóng vội nữa."

 

XIN MÃI MÃI ĐƯỢC LÀM NGƯỜI XA LẠ - Nguyễn Lam Yên

 


XIN MÃI MÃI ĐƯỢC LÀM NGƯỜI XA LẠ

Chia tay rồi nhưng em vẫn đợi anh

Đợi một người không thuộc về em nữa

Như năm tháng đợi mùa về bên cửa

Như những ánh sao trời thắp lửa đợi trăng lên

Chia tay rồi nhưng em chẳng thể quên

Chẳng thể xóa bao điều trong dĩ vãng

Máu trong tim vẫn còn chưa khô cạn

Nên nhớ thương cứ lãng đãng tìm về

Chia tay rồi mà lòng vẫn đam mê

Tại cố chấp nên thành ra ngốc nghếch

Chuyện tình mình đã bước vào chương kết

Em vẫn không thể thoát ra những quan hệ buộc ràng

Chia tay rồi nên tâm sự ngổn ngang

Cuộc đời cũng đeo mang bao phiền muộn

Dấu yêu xưa em không đành bỏ xuống

Nên tự giam mình trong day dứt triền miên

Quá khứ ơi, xin khép mắt ngủ yên

Để giọt nóng đừng lăn nghiêng trên má !

Xin mãi mãi được làm người xa lạ

Để tâm hồn thôi buồn bã hắt hiu !

Để nhịp chân trên đường thôi hụt hẫng liêu xiêu...

Nguyễn Lam Yên_

 

GIẤU NỖI NHỚ VÀO ĐÊM


 

GIẤU NỖI NHỚ VÀO ĐÊM

Em trở về giấu nỗi nhớ vào đêm

Giữa mênh mông lặng im gửi ngọt ngào khe khẽ

Khoảnh khắc mong manh giấu vạn sầu đơn lẻ

Mơn man nhẹ nhàng nhờ gió gửi lời yêu

Thanh xuân cứ qua trong tiếc nuối mỗi chiều

Lỡ hẹn một đời sau nhiều lần vội vã

Cơn mưa ngang qua giận ai như hối hả

Ngập lối em về mà nỗi nhớ đầy vơi

Nhắn với mây trời gửi thương mến rong chơi

Nơi tim ấm...người ơi anh có biết

Giấu nỗi nhớ về em vào tim yêu tha thiết

Chân thành, ngọt ngào, trao nhau khẽ môi hôn....

- Thu Phương -

 

Trong tình yêu, hối tiếc hơn cả yêu sai người đó là yêu đúng người nhưng sai cách.



[Cafe sáng cùng #Mỗi_Ngày_Một_Cuốn_Sách] 


Trong tình yêu, hối tiếc hơn cả yêu sai người đó là yêu đúng người nhưng sai cách.

Chẳng hạn có cô bé kia vì muốn thử lòng người yêu nên liên tục khoe khoang về những chàng trai đang tán tỉnh mình, cho đến khi bạn trai cô chịu hết nổi và nói lời chia tay. Đến lúc ấy cô mới tá hỏa, đi nhờ tư vấn ở khắp nơi: "|Anh ấy không thèm trả lời tin nhắn, điện thoại, không chịu gặp em nữa. Em không biết phải làm gì…"

Bạn gái đã sai lầm trong trò chơi thử thách này, bởi lẽ, những người thật sự nghiêm túc trong chuyện tình yêu cần cảm nhận được sự an toàn trong mối quan hệ. Trò chơi thử thách như vậy sẽ chỉ kích thích những kẻ hiếu thắng, muốn chinh phục và nó chỉ làm tổn thương những người yêu bạn thật lòng mà thôi.

Hay có bạn nam kia thắc mắc rằng bạn gái suốt ngày bắt mình phải nhắn tin, gọi điện, phải nhắc đi nhắc lại rằng "anh yêu em"; đến mức anh chàng phải nói rằng “em thật phiền phức quá đi” và rồi cô ấy không bao giờ muốn nói chuyện với anh nữa.

Thật ra, tất cả họ đều là những người đã yêu rất nhiệt thành, nhưng lại không hiểu được sự khác biệt về tâm lý giữa đàn ông và phụ nữ, kết quả là họ đã cư xử theo cách mà mình cho là đúng, nhưng lại không chạm được vào trái tim người kia.

Đối với phụ nữ, điều họ cần ở người bạn đời là: Sự quan tâm, sự thấu hiểu, sự tôn trọng, sự tận tâm, được coi là đặc biệt, sự cam kết.

Nhưng với người đàn ông, điều họ cần ở phụ nữ là: Sự tin tưởng, sự chấp nhận, sự đánh giá cao, sự cảm phục- ngưỡng mộ, sự tán thành và sự khuyến khích.

Mâu thuẫn xảy ra khi phụ nữ nghĩ rằng đàn ông cần những điều tương tự như cô ấy, còn đàn ông nghĩ rằng phụ nữ cần những điều tương tự như mình.

Chẳng hạn, cô gái dành tất cả sự quan tâm, lo lắng từng li từng tí cho người mình yêu, vì cô nghĩ rằng đó là cách thể hiện tình yêu tuyệt vời nhất, nhưng vô tình lại khiến cho chàng trai cảm thấy bức bối, tù túng, vì sự quan tâm không phải là tiêu chí hàng đầu của anh.

Ngược lại, chàng trai để cho bạn gái mình tự làm mọi thứ vì anh đặt lòng tin vào khả năng của cô, nhưng cô gái lại cảm giác như bị bỏ mặc, vì sự tin tưởng là tiêu chí hàng đầu của anh, nhưng không phải là tiêu chí hàng đầu của cô...

Vậy nên, có đôi lúc người ta chia xa không phải vì hết yêu, mà là vì yêu sai cách. Có thể rồi cuối cùng người ta cũng biết mình sai ở đâu, nhưng cũng có thể cả đời người ta ôm day dứt vì những câu hỏi không có lời giải đáp.

“Tình yêu không phải ai cũng may mắn tìm được nhau”. Tìm thấy nhau đã khó, giữ được nhau còn khó hơn. Đừng để mất nhau vì những điều vụng về không đáng, bạn nhé!

 

ĐỪNG SỢ CƠN GIẬN DỮ CỦA CHÍNH MÌNH

 


ĐỪNG SỢ CƠN GIẬN DỮ CỦA CHÍNH MÌNH

Giận dữ lâu nay được coi là một cảm xúc tiêu cực vì trong lúc giận dữ ta có thể gây ra những hành vi làm tổn hại đến bản thân hoặc làm rạn nứt những mối quan hệ xung quanh. Vì thế ta luôn tìm cách né tránh sự giận dữ của mình hoặc tìm cách đè nén chúng xuống để tránh gây ra những hậu quả đáng tiếc.

Tuy nhiên, cũng giống như mọi cảm xúc tự nhiên khác của con người, giận dữ không phải hoàn toàn tiêu cực, thậm chí trong nhiều trường hợp cơn giận dữ lại có thể đóng góp một vai trò quan trọng trong việc góp phần bảo vệ bản thân và những người thân yêu quanh ta.

Giả sử lúc ta đối mặt hoặc chứng kiến một hành vi bạo ngược đe doạ đến ta hoặc người thân, ta sẽ thấy cơn giận bùng lên, máu bốc lên khiến mặt ta bừng bừng, mắt ta sáng lên, chân tay ta tràn đầy sức mạnh và trở nên nhanh nhẹn hơn bội phần để sẵn sàng chống lại hoặc chạy trốn khỏi hành vi bạo ngược đó. Đây là một phản ứng tự nhiên của Hệ thần kinh giao cảm và giận dữ lúc này đóng vai trò như một người phất cờ báo hiệu cho cơ thể kích hoạt những phản ứng kể trên, nhờ vậy mà ta có thể bảo vệ được bản thân mình và người thân yêu.

Nói vậy để thấy, dù nhiều khi những cơn giận dữ mất kiểm soát cũng có thể kiến ta gây ra những hậu quả tiêu cực, nhưng đó không phải là bản chất cố định của con người chúng ta mà chúng đơn giản chỉ là một trạng thái tạm thời của Thân và Tâm được nảy sinh thông qua quá trình tương tác giữa Thân và Tâm ta với những sự kiện, hiện tượng bên ngoài cuộc sống. Vì thế, thay vì nhìn nhận những cơn giận dữ như một lỗi lầm, hãy coi nó như lời nhắc nhở giúp ta quay vào bên trong để thấu hiểu và chuyển hoá chính mình.

Kì thực, mỗi cảm xúc đều thuộc cơ chế tiến hoá của não bộ nhằm bảo vệ ta tránh khỏi những hiểm nguy và vì vậy, đều mang giá trị sinh tồn của riêng chúng. Nếu không hiểu được giá trị của mỗi cảm xúc mà chỉ chồng chéo những cảm xúc khác lên, chúng ta sẽ tự đẩy mình vào vòng xoáy của sự bế tắc và vô vọng.

Để bắt đầu bóc tách những lớp cảm xúc thứ cấp còn đang bọc lấy cảm xúc sơ khai ấy, chúng ta cần học cách trở nên nhạy cảm và bàng quan hơn với chúng: quan sát nhưng không để cuốn theo, cảm nhận nhưng không đưa phán xét.

Chỉ có như vậy, chúng ta mới hiểu được thông điệp thực sự của cảm xúc và bắt đầu chữa lành những tổn thương trong tâm khảm, từ đó, thấu hiểu và vị từ bi hơn với chính mình.

-------------------------------------

NÓNG GIẬN LÀ BẢN NĂNG, TĨNH LẶNG LÀ BẢN LĨNH

Đọc để bớt một phần cố chấp, thêm một phần ung dung

 

Khôn ngoan vừa đủ làm chủ cuộc đời

 


"Khi con chim còn sống, nó ăn kiến.

Khi chim chết, kiến ăn nó.

Thời gian và hoàn cảnh có thể thay đổi bất cứ lúc nào,

Vì vậy, đừng nhục mạ, đừng làm khổ bất cứ ai trong đời sống này.

Bạn có thế đầy quyền lực ngày hôm nay,

Nhưng đừng quên rằng,

Thời gian còn nhiều quyền lực hơn bạn.

Một cây có thể làm được hàng triệu que diêm,

Nhưng một que diêm cũng có thể thiêu hủy được hàng triệu cây.

Hãy là người tốt và làm những điều tốt..."

[Namo Buddhaya]

 

Ánh Sáng

 


[chào ngày mới, chúc bình an ]

" Đã một lần nhìn thấy bầu trời thì hãy nhớ ánh sáng của nó, ngay cả trong những ngày tăm tối. "

Mưa rơi sầm sập ngoài khung cửa. Cả bầu trời mặt đất tràn ngập trong màn nước trắng xám. Bầu trời xanh trong dường như đã tan rã trong mưa? Như ta đã bao lần tưởng như tâm hồn tan rã trong đau khổ? Phải vậy không? Trong cơn mưa này ai có thể hình dung nắng vẫn vàng óng, trời vẫn xanh thắm phía sau màn mây trùm lấp kia?

Thế mà vẫn có đấy, vì mưa rơi rồi tạnh, mọi con sóng dâng lên rồi dịu xuống, mọi niềm vui nỗi khổ của đời người cũng vậy. Còn có bầu trời tĩnh lặng, không tì vết, chan chứa ánh nắng phía sau mây, sau mưa, sau trầm luân và cay đắng, sau đam mê và thù hận, sau luyến ái và tuyệt vọng, sau nhung nhớ và chán chường... muôn vàn sắc thái của những ảo vọng trên thế gian này. Đã một lần nhìn thấy bầu trời thì hãy nhớ ánh sáng của nó, ngay cả trong những ngày tăm tối.

Ánh sáng ấy sẽ giúp ta có thể tận hưởng cơn mưa, chứ không chịu đựng nó. Nghe mà xem, muôn vàn giọt mưa kể với ta muôn vàn câu chuyện về những kiêp người nhỏ bé trên thế gian, cứ từ đại dương tách ra rồi lại trở về đại dương.

Những câu chuyện thật phong phú, thật bí ẩn, thật lay động... nhưng vẫn chỉ là những câu chuyện mà thôi. Vì mưa không thể làm ướt được trời xanh, không thể làm xao động vẻ điềm nhiên của thinh không.

Vậy thì cứ dạo chơi cùng mưa gió, ca hát cùng mây dông, tận hưởng mọi điều như những hạt mưa kia, trong cuộc hành trình miên man của mình.

Và rồi ta sẽ nhận ra, trong từng giọt mưa có một bầu trời, tưởng như nhỏ bé mà mênh mông vô tận.