[chào ngày mới, chúc bình an ]
" Đã một lần nhìn thấy bầu trời thì hãy nhớ ánh sáng của
nó, ngay cả trong những ngày tăm tối. "
Mưa rơi sầm sập ngoài khung cửa. Cả bầu trời mặt đất tràn ngập
trong màn nước trắng xám. Bầu trời xanh trong dường như đã tan rã trong mưa?
Như ta đã bao lần tưởng như tâm hồn tan rã trong đau khổ? Phải vậy không? Trong
cơn mưa này ai có thể hình dung nắng vẫn vàng óng, trời vẫn xanh thắm phía sau
màn mây trùm lấp kia?
Thế mà vẫn có đấy, vì mưa rơi rồi tạnh, mọi con sóng dâng lên
rồi dịu xuống, mọi niềm vui nỗi khổ của đời người cũng vậy. Còn có bầu trời
tĩnh lặng, không tì vết, chan chứa ánh nắng phía sau mây, sau mưa, sau trầm
luân và cay đắng, sau đam mê và thù hận, sau luyến ái và tuyệt vọng, sau nhung
nhớ và chán chường... muôn vàn sắc thái của những ảo vọng trên thế gian này. Đã
một lần nhìn thấy bầu trời thì hãy nhớ ánh sáng của nó, ngay cả trong những
ngày tăm tối.
Ánh sáng ấy sẽ giúp ta có thể tận hưởng cơn mưa, chứ không chịu
đựng nó. Nghe mà xem, muôn vàn giọt mưa kể với ta muôn vàn câu chuyện về những
kiêp người nhỏ bé trên thế gian, cứ từ đại dương tách ra rồi lại trở về đại
dương.
Những câu chuyện thật phong phú, thật bí ẩn, thật lay động...
nhưng vẫn chỉ là những câu chuyện mà thôi. Vì mưa không thể làm ướt được trời
xanh, không thể làm xao động vẻ điềm nhiên của thinh không.
Vậy thì cứ dạo chơi cùng mưa gió, ca hát cùng mây dông, tận
hưởng mọi điều như những hạt mưa kia, trong cuộc hành trình miên man của mình.
Và rồi ta sẽ nhận ra, trong từng giọt mưa có một bầu trời, tưởng
như nhỏ bé mà mênh mông vô tận.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét